JOB
1
2
3
4
5
6
7
8
9
10
11
12
13
14
15
16
17
18
19
20
21
22
23
24
25
26
27
28
29
30
31
32
33
34
35
36
37
38
39
40
41
42
Chapter 2
Job | VieLCCMN | 2:1 | Một ngày kia, con cái Thiên Chúa đến trình diện ĐỨC CHÚA ; Xa-tan cũng đến trong đám họ, để trình diện ĐỨC CHÚA. | |
Job | VieLCCMN | 2:2 | Bấy giờ, ĐỨC CHÚA phán với Xa-tan : Ngươi từ đâu tới ? Xa-tan thưa với ĐỨC CHÚA: Rảo quanh cõi đất và lang thang khắp đó đây. | |
Job | VieLCCMN | 2:3 | ĐỨC CHÚA phán với Xa-tan : Ngươi có để ý đến Gióp, tôi tớ của Ta không ? Thật chẳng có ai trên cõi đất này giống như nó : một con người vẹn toàn và ngay thẳng, kính sợ Thiên Chúa và lánh xa điều ác ! Nó vẫn kiên vững trong đường lối vẹn toàn của nó, dù ngươi đã vô cớ xúi giục Ta chống lại, để tiêu diệt nó. | |
Job | VieLCCMN | 2:4 | Và Xa-tan thưa lại với ĐỨC CHÚA : Da đổi da ! Tất cả những gì người ta có, người ta đều sẵn sàng cho đi để cứu mạng sống mình. | |
Job | VieLCCMN | 2:5 | Ngài cứ thử giơ tay đánh vào xương vào thịt nó xem, chắc chắn là nó sẽ nguyền rủa Ngài thẳng mặt ! | |
Job | VieLCCMN | 2:6 | ĐỨC CHÚA phán với Xa-tan : Được, nó thuộc quyền ngươi, nhưng ngươi phải tôn trọng mạng sống nó. | |
Job | VieLCCMN | 2:7 | Rồi Xa-tan rút lui khỏi nhan ĐỨC CHÚA. Vậy Xa-tan hành hạ ông Gióp, khiến ông mắc phải chứng ung nhọt ác tính từ bàn chân cho tới đỉnh đầu. | |
Job | VieLCCMN | 2:9 | Bấy giờ, vợ ông bảo : Ông còn kiên vững trong đường lối vẹn toàn của ông nữa hay thôi ? Hãy nguyền rủa Thiên Chúa và chết đi cho rồi ! | |
Job | VieLCCMN | 2:10 | Nhưng ông Gióp đáp lại : Cả bà cũng nói như một mụ điên. Chúng ta đón nhận điều lành từ Thiên Chúa, còn điều dữ, lại không biết đón nhận sao ? Trong tất cả những chuyện ấy, ông Gióp không để cho môi miệng thốt ra lời tội lỗi. | |
Job | VieLCCMN | 2:11 | *Ba người bạn của ông Gióp nghe biết tất cả những tai hoạ xảy ra cho ông, liền kéo đến, mỗi người từ xứ sở của mình, Ê-li-phát người Tê-man, Bin-đát người Su-ác, Xô-pha người Na-a-mát. Họ bàn nhau đến để chia buồn và an ủi ông. | |
Job | VieLCCMN | 2:12 | Từ xa, họ ngước mắt nhìn, nhưng chẳng nhận ra ông. Họ bật khóc ; mỗi người xé áo mình ra và rắc tro lên đầu. | |