Site uses cookies to provide basic functionality.

OK
II SAMUEL
Prev Up Next
Chapter 16
II S VieLCCMN 16:1  Khi vua Đa-vít đi qua đỉnh được một chút, thì có ông Xi-va, đầy tớ ông Mơ-phi-bô-sét đón gặp vua, dẫn theo hai con lừa thồ chở hai trăm cái bánh, một trăm chùm nho khô, một trăm trái cây và một bầu da đầy rượu.
II S VieLCCMN 16:2  Vua Đa-vít hỏi ông Xi-va : Ngươi định làm gì với những thứ này ? Ông Xi-va trả lời : Lừa thì để cho hoàng gia cưỡi, bánh và trái cây thì để cho các đầy tớ ăn, rượu thì để cho người mệt lả trong sa mạc uống.
II S VieLCCMN 16:3  Vua hỏi : Người con của chủ ngươi đâu ? Ông Xi-va thưa với vua : Ông ấy ở lại Giê-ru-sa-lem, vì ông tự bảo : Hôm nay nhà Ít-ra-en sẽ trả lại cho ta vương quyền của cha ta.
II S VieLCCMN 16:4  Vua bảo ông Xi-va : Vậy tất cả những gì là của Mơ-phi-bô-sét thì là của ngươi. Ông Xi-va nói : Tôi xin bái tạ. Ước chi tôi được đẹp lòng ngài, thưa đức vua là chúa thượng tôi.
II S VieLCCMN 16:5  *Khi vua Đa-vít đến Ba-khu-rim thì kìa có một người từ đó đi ra. Y thuộc cùng một thị tộc với nhà Sa-un, và tên là Sim-y, con ông Ghê-ra. Y vừa đi ra vừa nguyền rủa.
II S VieLCCMN 16:6  Y ném đá vào vua Đa-vít và tất cả bề tôi vua, mặc dầu có toàn thể quân đội và toàn thể các dũng sĩ ở bên phải và bên trái vua.
II S VieLCCMN 16:7  Sim-y nói thế này trong lời nguyền rủa của y : Cút đi, cút đi, tên khát máu, thằng vô lại !
II S VieLCCMN 16:8  ĐỨC CHÚA đã đổ xuống đầu mày tất cả máu của nhà Sa-un, người đã bị mày chiếm ngôi, và ĐỨC CHÚA đã trao vương quyền vào tay Áp-sa-lôm, con mày. Và này, mày phải tai hoạ, vì mày là tên khát máu !
II S VieLCCMN 16:9  Ông A-vi-sai, con bà Xơ-ru-gia, thưa với vua : Tại sao thằng chó chết này dám nguyền rủa đức vua là chúa thượng tôi ? Xin cho tôi qua chặt đầu nó !
II S VieLCCMN 16:10  Vua nói : Chuyện của ta can gì đến các ngươi, hỡi các con bà Xơ-ru-gia ? Nếu nó nguyền rủa và nếu ĐỨC CHÚA bảo nó : Hãy nguyền rủa Đa-vít, thì ai dám hỏi : Tại sao mày làm như thế ?
II S VieLCCMN 16:11  Vua Đa-vít nói với ông A-vi-sai và tất cả bề tôi : Này con trai ta, do chính ta sinh ra mà còn tìm hại mạng sống ta, huống chi là tên Ben-gia-min này ! Cứ để nó nguyền rủa, nếu ĐỨC CHÚA đã bảo nó.
II S VieLCCMN 16:12  May ra ĐỨC CHÚA sẽ đoái nhìn đến nỗi khổ cực của ta và ĐỨC CHÚA sẽ trả lại cho ta hạnh phúc, thay vì lời nguyền rủa của nó hôm nay.
II S VieLCCMN 16:13  Vua Đa-vít và người của vua vẫn đi trên đường, còn Sim-y thì đi ở sườn núi, song song với vua, vừa đi vừa nguyền rủa và ném đá, làm bụi tung lên.
II S VieLCCMN 16:14  Vua và toàn dân theo vua đi tới nơi thì mệt lả. Họ nghỉ lấy sức tại đó.
II S VieLCCMN 16:15  Áp-sa-lôm và toàn thể quân binh người Ít-ra-en vào Giê-ru-sa-lem, có A-khi-thô-phen cùng đi.
II S VieLCCMN 16:16  Khi ông Khu-sai, người Ác-ki, bạn vua Đa-vít, đến gặp Áp-sa-lôm, thì ông Khu-sai nói với Áp-sa-lôm : Vạn tuế đức vua ! Vạn tuế đức vua !
II S VieLCCMN 16:17  Áp-sa-lôm hỏi ông Khu-sai : Tình nghĩa của ông đối với người bạn ông là như thế ư ? Tại sao ông không đi với bạn ông ?
II S VieLCCMN 16:18  Ông Khu-sai nói với ông Áp-sa-lôm : ĐỨC CHÚA, cũng như dân này và tất cả mọi người Ít-ra-en đã chọn ai, thì tôi sẽ thuộc về người ấy và ở với người ấy.
II S VieLCCMN 16:19  Thứ đến, tôi sẽ phục vụ ai, nếu không phải là con của người ấy ? Tôi đã phục vụ cha ngài thế nào, thì tôi cũng sẽ phục vụ ngài như vậy.
II S VieLCCMN 16:20  Áp-sa-lôm bảo A-khi-thô-phen : Các ngươi hãy bàn nhau xem chúng ta phải làm gì.
II S VieLCCMN 16:21  A-khi-thô-phen nói với Áp-sa-lôm : Xin ngài hãy đến với các tỳ thiếp mà cha ngài đã để lại giữ nhà. Toàn thể Ít-ra-en sẽ nghe biết rằng ngài đã trở nên đáng ghét đối với cha ngài, và mọi người theo ngài sẽ mạnh bạo lên.
II S VieLCCMN 16:22  Người ta căng lều cho Áp-sa-lôm trên sân thượng, và Áp-sa-lôm đến với các tỳ thiếp của cha mình trước mắt toàn thể Ít-ra-en.
II S VieLCCMN 16:23  Lời bàn mà A-khi-thô-phen đưa ra trong những ngày ấy thì giống như lời Thiên Chúa phán, khi người ta thỉnh ý. Mọi lời bàn của A-khi-thô-phen đều có giá trị như thế đối với cả vua Đa-vít lẫn Áp-sa-lôm.