Site uses cookies to provide basic functionality.

OK
I KINGS
Prev Up Next Toggle notes
Chapter 20
I Ki VieLCCMN 20:1  Ben Ha-đát, vua A-ram tập họp tất cả quân đội lại. Cùng với ba mươi hai vua, có cả xe lẫn ngựa, vua tiến lên vây hãm Sa-ma-ri và tấn công thành ấy.
I Ki VieLCCMN 20:2  Vua sai sứ giả vào thành yết kiến A-kháp, vua Ít-ra-en,
I Ki VieLCCMN 20:3  và nói với vua này rằng : Ben Ha-đát nói thế này : bạc, vàng của ông thuộc về ta ; các người vợ đẹp con khôn của ông cũng thuộc về ta.
I Ki VieLCCMN 20:4  Vua Ít-ra-en trả lời và nói : Xin tuân lời ngài, thưa đức vua, chúa thượng tôi ! Bản thân tôi và mọi sự tôi có đều thuộc về ngài.
I Ki VieLCCMN 20:5  Các sứ giả trở lại và nói : Vua Ben Ha-đát bảo thế này : Ta đã sai sứ nói với ông rằng : Bạc vàng của ông, phải nộp cho ta ; các vợ con của ông, cũng phải nộp cho ta.6Ngày mai giờ này thế nào ta cũng sai tôi tớ ta đến với ông ; chúng sẽ lục soát nhà ông và nhà tôi tớ ông. Những gì chúng cho là quý, chúng sẽ lấy hết và đem đi.
I Ki VieLCCMN 20:7  Bấy giờ vua Ít-ra-en triệu tập tất cả kỳ mục trong xứ lại và nói : Các ông phải biết và thấy rõ là vua ấy đang tìm cách hại chúng ta, vì ông đã sai người đến đòi ta phải nộp vợ con, bạc vàng của ta, dù ta đã chẳng từ chối.
I Ki VieLCCMN 20:8  Tất cả kỳ mục và toàn dân thưa với vua : Xin ngài đừng nghe, cũng đừng chấp thuận !
I Ki VieLCCMN 20:9  Vua trả lời các sứ giả của vua Ben Ha-đát rằng : Xin các ông về thưa với đức vua, chúa thượng tôi : tất cả những gì ngài đã sai sứ nói với tôi tớ ngài đây lần đầu, thì tôi sẽ làm ; còn chuyện này thì tôi không thể làm được. Các sứ giả ra về mang theo lời phúc đáp.
I Ki VieLCCMN 20:10  Bấy giờ vua Ben Ha-đát sai sứ đến nói với vua : Xin các thần minh làm cho ta thế này và còn hơn thế nữa, nếu ở Sa-ma-ri có đủ bụi cho tất cả đám dân theo ta mỗi người một nắm !
I Ki VieLCCMN 20:11  Nhưng vua Ít-ra-en đáp lại rằng : Hãy bảo kẻ đang thắt lưng, chớ tự hào như kẻ đã cởi thắt lưng ra !
I Ki VieLCCMN 20:12  Khi vua Ben Ha-đát nghe biết việc này –bấy giờ vua đang uống rượu với các vua trong lều– thì ra lệnh cho bầy tôi của vua : Chuẩn bị ! Và họ chuẩn bị tấn công thành.
I Ki VieLCCMN 20:13  Nhưng này, có một ngôn sứ đến gặp A-kháp, vua Ít-ra-en, và thưa với vua : ĐỨC CHÚA phán thế này : Ngươi có thấy đám dân đông đảo kia không ? Này, hôm nay Ta trao chúng vào tay ngươi, để ngươi biết Ta là ĐỨC CHÚA.
I Ki VieLCCMN 20:14  Vua A-kháp nói : Nhờ ai ? Ngôn sứ đáp : ĐỨC CHÚA phán thế này : Nhờ trai tráng dưới quyền các vị chỉ huy khu vực. Vua lại hỏi : Ai sẽ khai chiến ? Ngôn sứ trả lời : Chính ngài !
I Ki VieLCCMN 20:15  Vua A-kháp duyệt lại trai tráng dưới quyền các vị chỉ huy khu vực, tính được hai trăm ba mươi hai người. Ngoài số người này, vua cũng duyệt lại toàn quân, tất cả con cái Ít-ra-en, tính được bảy ngàn.
I Ki VieLCCMN 20:16  Họ xuất quân vào buổi trưa lúc Ben Ha-đát đang say sưa trong lều với ba mươi hai vua đồng minh của mình.
I Ki VieLCCMN 20:17  Các trai tráng dưới quyền các vị chỉ huy khu vực xuất quân trước. Vua Ben Ha-đát sai người đi xem xét, và họ báo cáo với vua rằng : Có những người đi ra từ thành Sa-ma-ri.
I Ki VieLCCMN 20:18  Vua nói : Nếu chúng đi ra để cầu hoà, thì hãy bắt sống chúng : còn nếu chúng đi ra để khiêu chiến, thì cũng bắt sống luôn !
I Ki VieLCCMN 20:19  Vậy các trai tráng dưới quyền các vị chỉ huy khu vực cùng với đoàn quân theo sau tiến ra ngoài thành.
I Ki VieLCCMN 20:20  Họ đánh nhau. Quân A-ram tháo chạy, bị quân Ít-ra-en đuổi theo ; Ben Ha-đát, vua A-ram cỡi ngựa chạy thoát thân cùng với mấy kỵ binh.
I Ki VieLCCMN 20:21  Vua Ít-ra-en cũng ra và đánh giết ngựa xe, gây tổn thất nặng nề cho A-ram.
I Ki VieLCCMN 20:22  Vị ngôn sứ đến gặp vua Ít-ra-en và thưa với vua : Mời vua đi ! Xin vua can đảm lên ! Xin cân nhắc và xem xét điều ngài phải thực hiện, vì mùa xuân tới vua A-ram sẽ tấn công ngài.
I Ki VieLCCMN 20:23  Các bầy tôi của vua A-ram thưa với vua rằng : Thần của chúng là thần đồi núi, vì thế chúng mạnh hơn chúng ta. Nhưng nếu chúng ta đánh nhau với chúng dưới đồng bằng, thì chắc chắn chúng ta sẽ thắng.
I Ki VieLCCMN 20:24  Vậy, xin ngài làm thế này là truất phế các vua và đặt các quan đầu tỉnh thay vào.
I Ki VieLCCMN 20:25  Còn ngài, thì xin lập một đạo quân như đạo quân đã bỏ ngài trước đây, với số ngựa và xe cũng như thế. Chúng ta sẽ giao tranh với chúng nơi đồng bằng, chắc chắn chúng ta sẽ thắng. Vua nghe và làm như lời họ nói.
I Ki VieLCCMN 20:26  Khi mùa xuân tới, vua Ben Ha-đát kiểm tra người A-ram và tiến lên A-phếch giao chiến với Ít-ra-en.
I Ki VieLCCMN 20:27  Con cái Ít-ra-en cũng được kiểm tra và được tiếp tế lương thực ; họ đã lên đường nghênh chiến. Con cái Ít-ra-en như hai bầy dê cái đóng trại đối diện với chúng, trong khi người A-ram tràn ngập khắp xứ.
I Ki VieLCCMN 20:28  Bấy giờ người của Thiên Chúa đến gặp vua Ít-ra-en và nói : ĐỨC CHÚA phán thế này : vì người A-ram nói ĐỨC CHÚA là thần núi, chứ không phải thần thung lũng nên Ta sẽ trao tất cả đám quân đông đảo ấy vào tay ngươi, để các ngươi biết Ta là ĐỨC CHÚA.
I Ki VieLCCMN 20:29  Hai bên đóng trại đối diện nhau trong bảy ngày. Ngày thứ bảy giao tranh bùng nổ ; con cái Ít-ra-en giết được một trăm ngàn bộ binh của A-ram trong một ngày.
I Ki VieLCCMN 20:30  Những kẻ sống sót chạy trốn về A-phếch vào nội thành ; nhưng tường thành đổ xuống đè lên hai mươi bảy ngàn người còn sót lại. Vua Ben Ha-đát cũng trốn vào thành, ẩn núp hết chỗ này đến chỗ khác.
I Ki VieLCCMN 20:31  Bề tôi của vua nói với vua : Này, chúng tôi nghe nói các vua nhà Ít-ra-en là những vua nhân từ ; chúng ta hãy lấy vải bố thắt lưng và cột dây lên đầu rồi ra trình diện vua Ít-ra-en. Có khi vua ấy sẽ để cho ngài an toàn tính mệnh.
I Ki VieLCCMN 20:32  Vậy họ lấy vải bố thắt lưng và cột dây lên đầu, rồi ra trình diện vua Ít-ra-en và nói : Tôi tớ ngài là Ben Ha-đát nói : Xin để tôi sống ! Vua đáp : Thế ra ông ấy còn sống ư ? Ông là anh em ta đó.
I Ki VieLCCMN 20:33  Những người kia cảm thấy có điềm tốt, liền vội vàng dựa vào lời ấy mà nói : Vua Ben Ha-đát là anh em của ngài ! Vua nói : Các ngươi đi tìm ông ấy cho ta. Vua Ben Ha-đát ra gặp vua A-kháp. Vua A-kháp mời vua Ben Ha-đát lên xe của mình.
I Ki VieLCCMN 20:34  Vua Ben Ha-đát nói : Các thành thân phụ tôi đã lấy của thân phụ ngài, tôi xin hoàn lại ; xin ngài cứ dựng lên những dãy phố tại Đa-mát, như thân phụ tôi đã làm ở Sa-ma-ri. Vua A-kháp nói : Còn tôi, dựa vào giao ước, tôi sẽ để cho ngài đi. Vậy vua A-kháp lập một giao ước với ông và để cho ông đi.
I Ki VieLCCMN 20:35  Theo lệnh ĐỨC CHÚA, một người trong nhóm các ngôn sứ nói với bạn mình : Đánh tôi đi. Nhưng người kia không chịu đánh.
I Ki VieLCCMN 20:36  Ông này nói : Vì anh không vâng nghe tiếng ĐỨC CHÚA, thì này khi anh bỏ tôi mà đi, một con sư tử sẽ vồ chết anh. Khi người ấy bỏ bạn mà đi, thì gặp một con sư tử và bị nó vồ chết.
I Ki VieLCCMN 20:37  Vị ngôn sứ gặp một người khác, liền nói : Đánh tôi đi ! Người ấy đánh ông, làm ông bị thương.
I Ki VieLCCMN 20:38  Vị ngôn sứ ra đường chờ vua –ông cột tấm băng bên trên mắt để khỏi bị nhận diện–.
I Ki VieLCCMN 20:39  Khi vua đi qua, ông kêu lên : Tôi tớ của ngài ra trận thì bỗng có kẻ bỏ hàng ngũ dẫn đến cho tôi một người, và bảo : Hãy canh giữ người này ! Nếu mất nó, thì mạng anh sẽ đền mạng nó, hoặc anh sẽ phải trả ba mươi ký bạc.
I Ki VieLCCMN 20:40  Thế nhưng, khi tôi tớ ngài đang bận chuyện này chuyện khác, thì nó biến mất. Vua Ít-ra-en liền nói với người ấy : Ngươi đã phán quyết rồi đó ! Chính ngươi đã tuyên án !
I Ki VieLCCMN 20:41  Người ấy vội vàng gỡ tấm băng trên mắt, và vua Ít-ra-en nhận ra đó là một trong các ngôn sứ.
I Ki VieLCCMN 20:42  Người ấy nói với vua : ĐỨC CHÚA phán thế này : Vì ngươi đã để cho kẻ bị Ta lên án biệt tru, thoát khỏi tay ngươi, thì mạng ngươi sẽ đền mạng nó, dân ngươi sẽ thay cho dân nó.
I Ki VieLCCMN 20:43  Vua Ít-ra-en buồn rầu và bực bội trở về nhà. Vua vào Sa-ma-ri.